Tuesday, May 31, 2011

Cười vỡ bụng - truyện cười ngày 31-05-2011

Khách quen

Muốn gây một bất ngờ nho nhỏ, một cô vợ quyết định đưa chồng tới một câu lạc bộ thoát y vũ nhân ngày sinh nhật của anh chồng. Khi họ tới câu lạc bộ, người gác cổng nói:

- Chào Dave! Anh khỏe không?

Cô vợ ngạc nhiên lắm và hỏi xem anh chồng đã bao giờ tới câu lạc bộ này chưa.

- Ồ không! – Dave nói. – Anh ta ở trong đội bowling của anh mà.

Khi hai vợ chồng ngồi yên vị, một cô hầu bàn tới và hỏi Dave xem anh có thích đồ uống như thường lệ không và mang tới một chai Budweiser. Cô vợ càng cảm thấy không thoải mái và vặn:

- Làm sao cô ta biết là anh uống Budweiser?

- Cô ấy trong Liên đoàn Bowling cho phụ nữ, em yêu ạ. Bọn anh cùng chơi trên một làn với họ.

Một vũ nữ thoát y tới bàn họ, vòng tay choàng qua cổ Dave tình tứ:

- Chào Davey. Muốn một màn nhảy ở bàn như thường lệ không?

Vợ của Dave điên tiết, vớ ngay ví và chạy khỏi câu lạc bộ. Dave chạy theo và thấy cô vợ đang chuẩn bị lên xe taxi. Trước khi cô đóng sầm cửa, anh kịp nhảy vào ngồi cạnh vợ. Anh ta cố gắng một cách tuyệt vọng để giải thích làm sao cô vũ nữ thoát y nhận nhầm mình với người nào đó, nhưng cô vợ chẳng thèm nghe một câu. Cô ta la hét ầm ĩ, gọi anh ta bằng đủ những lời bậy bạ nhất. Người lái xe taxi quay đầu lại, lắc đầu tỏ vẻ thông cảm:

- Dave à! Có vẻ như tối nay anh vớ phải một ả cave xỉn đến phát điên rồi!

Thế mới là kinh doanh

Ông bố nói chuyện với cậu con trai sắp đến tuổi lấy vợ:

- Con à, bố đã chọn cho con người vợ tương lai.

- Không, con chỉ lấy người mình yêu thôi

- Nhưng vợ con là con gái của Bill Gates.

- À nếu vậy thì khác...

Ông bố đi gặp ngài tổng thống Bush:

- Con trai tôi muốn làm bộ trưởng bộ quốc phòng.

- Ông điên rồi, con trai ông là cái quái gì cơ chứ.

- Nó là con rể của Bill Gates.

- À nếu vậy thì khác...

Rồi ông bố đến gặp ngài Bill Gates:

- Con trai tôi muốn lấy con gái ngài làm vợ.

- Con gái ta chỉ lấy những kẻ xứng tầm thôi.

- Con trai tôi là bộ trưởng bộ quốc phòng đấy.

- À nếu vậy thì khác... 
 

Lộ tẩy

Trong lễ kỷ niệm tròn 30 nãm ngày cha xứ nọ về với xứ đạo, một chính khách hàng đầu của địa phương được mời tới để đọc diễn văn. Thế nhưng, vì ông ta đến muộn nên linh mục quyết định nói đôi lời với các giáo dân để kéo dài thời gian.

- Các con sẽ hiểu, – ông nói – ta có ấn tượng đầu tiên về xứ đạo này kể từ khi ta nghe lần thú tội đầu tiên ở đây. Khi ta tới đây vào 30 năm trước, ta đã nghĩ rằng mình được bổ nhiệm đến một nơi cực kỳ tệ hại. Người đầu tiên tới phòng xưng tội kể cho ta nghe anh ta đã lấy cắp một cái tivi, và khi cảnh sát tới anh ta đã giết người cảnh sát. Hơn thế nữa, anh ta thụt két từ nơi làm của mình và chim chuột với vợ của ông chủ. Các con có thể tưởng tượng là ta cảm thấy thế nào. Nhưng ngày tháng trôi qua, ta dần hiểu rằng không phải tất cả mọi người đều như vậy, và ta có một giáo xứ tốt với toàn những người đáng yêu và dễ thông cảm…

Ngay khi linh mục vừa dứt lời thì chính trị gia tới, xin lỗi vì đã đến muộn. Ông ta ngay lập tức thực hiện bài nói chuyện của mình.

- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên vị linh mục đã tới giáo xứ này. – chính trị gia nói. – Bởi vì, tôi có vinh dự là người đầu tiên được ngài rửa tội.  

Chịu chết

Một thầy giáo, một người nhặt rác và một luật sư đang đứng đợi bên ngoài cổng thiên đường.

Thánh Peter nói với họ rằng để được qua cổng mỗi người trong số họ phải trả lời được một câu hỏi. Thánh Peter chỉ thầy giáo rồi hỏi:

- Tên con tàu đụng vào một tảng băng là gì? Người ta mới làm một bộ phim về nó.

Thầy giáo trả lời ngay:

- Ðó là tàu Titanic.

Và anh ta được đi qua. Thánh Peter quay sang người nhặt rác và quyết định đặt một câu hỏi khó hơn một chút:

- Bao nhiêu người bị chết trong vụ chìm tàu đó?

Không may cho Ngài là anh chàng nhặt rác đã xem bộ phim trên và trả lời:

- Khoảng 1.500 người.

- Ðúng rồi! Anh có thể đi qua.

Lúc này Thánh Peter quay sang anh chàng luật sư và nói:

- Hãy kể tên của họ.

- !!!

No comments:

Post a Comment